ForeverMissed
Large image
This memorial website was created in memory of our respectable Member, Colleague abnd Friend, AHCC Bùi Quang Vinh, 69 years old, born on June 3, 1942, and passed away on August 3, 2011.
AHCC Bùi Quang Vinh was a Civil Engineer, a Class-of-1975 Graduate from the Poly-Tech University of Thu-Duc (formerly Phu-Tho National Center of Engineering) of South Vietnam; was also a Lieutenant of Corps of Engineers in the Army of Republic of S. Vietnam; was sent to the "Re-Education Camp" by the new Communist Government for several years; returned home and tried to escape the country without success.
When the Government changed its policy to the "Market Economy" in the 1990's, AHCC Bui opened his contractors firm specializing in construction of residential houses and apartment complex with some successes. 
AHCC Bùi and family emigrated to the USA in 2000, and settled in Orange County, Southern California; worked for some private contractors before his retirement; also had three successful daughters who are now working as a Dentist; a high-school Teacher, and a Medical Doctor in Orange County.
We will remember him forever.
June 19, 2021
June 19, 2021
AH Nguyễn Văn Thái, BDD LTAHCC, đã viết trong lá thư số 98:
...........“Bạn Vinh còn là một trung úy công binh trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa nên sau 30 tháng 4 năm 1975 đi học tập cải tạo như các quân nhân khác, hơn 3 năm thì được về và sau đó đã vượt biên tìm tựdo, nhưng không thành công nên quyết chí ở lại làm ăn sinh sống với nghề công chánh của mình. Vợ của bạn là chị Nga, một nha sĩ tốt nghiệp năm 1973 thời chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Chị Nga đã từng làm việc tại bệnh viện ChợRẫy, Công Ty Xây Lắp Công Nghiệp và có văn phòng nha khoa tại nhà. Do đó đời sống của gia đình anh chị sau này tại Việt Nam cũng tương đối khá tốt đẹp. Bạn đã rất thành công trong nghề xây cất nhà cửa, chung cư và khách sạn tại nhiều nơi trong thành phố Sài Gòn.Khi sang định cư tại Hoa Kỳ, bạn có cho tôi xem một tập album, hình chụp kỷniệm những công trình xây cất của bạn trong nhiều năm qua tại Việt Nam. Công trình tính toán xây dựng đầu tay của bạn trong nhóm các kỹsư và kiến trúc sư là nhà hát Hòa Bình tại đường 3 tháng 2, là đường Trần Quốc Toản ngày trước. Hai công trình đắc ý nhất của bạn là khách sạn có hàng trăm phòng tại đường Hồng Thập Tự, trước cửa Vườn Tao Đàn và một khách sạn khác 300 phòng tại đường Trương Minh Giảng. Trong thời gian chờđợi qua Hoa Kỳ định cư, bạn đã trông nom xây cất căn nhà của cha mẹ tôi lên ba tầng lầu tại quận 1 của thành phố Sài Gòn. Đây là kỷniệm mà bạn Vinh đểlại nhiều tình cảm thân thiết đối với gia đình tôi.Một kỷniệm mà các anh chị em trong lớp của khóa 14 còn nhớ mãi khi rời trường trước ngày 30 tháng 4 năm 1975 là:Văn bằng tạm cần được phát ra cho các anh chị em khi tốt nghiệp, vì quá cấp bách nên nhà trường đã nhờ nhà máy in của gia đình bạn Vinh in ra và Khoa Trưởng Trường Đại Học KỹThuật của Viện Đại Học Bách Khoa ThủĐức (là giáo sư Nguyễn Thanh Toàn)chấp thuận ký tên và đóng dấu.
Nhằm trợgiúp chính quyền trong việc đào tạo thêm chuyên viên trong nước, trường Đại Học Bách Khoa ThủĐức của chính phủ miền Nam Việt Nam hằng năm có tiếp nhận một số nhân viên do các cơ quan của chính phủ gửi đến,để đào tạo thành những chuyên viên kỹthuật và sau khi tốt nghiệp trởvề phục vụ lại cho cơ quan của mình. Có khi học viên được gửi đi tu nghiệp ở các nước khác như Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Hòa Lan v.v.., tuy nhiên phải hội đủ điều kiện và qua một cuộc thi kiểm tra về khảnăng sinh ngữ, toán và vật lý. Bạn Vinh là một trong năm anh em quân nhân trong lớp khóa 14 công chánh và địa chánh của chúng tôi. Bạn Vinh trước khi vào lính đã là sinh viên của trường công chánh nên khi trởvề trường học lại, bạn được miễn thi kiểm tra về khảnăng văn hóa. Lớn tuổi nhất là anh Trần Quang Quý thuộc binh chủng pháo binh, năm nay là 70 tuổi, không liên lạc được từ ngày rời mái trường công chánh. Anh Bùi Quang Vinh thuộc về công binh, 69 tuổi, vừa tạthế. Anh Lâm Kim Luôn thuộc về hải quân, 68 tuổi, hiện nay là chủnhân một tiệm bán rượu và thực phẩm tại Houston Texas. Anh Luôn cũng quyết chí theo con đường thương mại kể từ ngày sang định cư tại Hoa Kỳ. Anh Lê Văn Xích thuộc về công binh, 65 tuổi, không liên lạc được từ ngày rời trường. Tôi là Nguyễn Văn Thái nhỏ tuổi nhất 64 tuổi, thuộc về Nha Địa Dư Quốc Gia Đà Lạt và hiện nay đang làm việc cho cơ sở giao thông của Tiểu Bang thuộc thành phố San Bernardino kểtừ năm 1988. Ngoài tình bạn học thân thiết chung dưới mái trường ba anh em chúng tôi Vinh, Luôn và Thái còn là những chiến hữu trẻtuổi vui tính trong quân đội lúc bấy giờ, nên rất được cảm tình của các bạn học trong lớp. Sự liên lạc tình cảm giữa ba anh em chúng tôi vẫn còn được giữ mãi đến sau này.........Hôm đó chị Vinh xem ra tinh thần đã lắng dịu hơn và có cho tôi đọc qua những vần thơ tình cảm thương nhớ được chị viết ra cho anh Vinh như sau:
           Thương anh lắm làm sao nói được
           Phút chia lìa tội lắm anh ơi
           Sao anh nỡ bỏ mà đi
           Vợ con mãi nhớ những ngày bên anh
y..

Leave a Tribute

Light a Candle
Lay a Flower
Leave a Note
 
Recent Tributes
June 19, 2021
June 19, 2021
AH Nguyễn Văn Thái, BDD LTAHCC, đã viết trong lá thư số 98:
...........“Bạn Vinh còn là một trung úy công binh trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa nên sau 30 tháng 4 năm 1975 đi học tập cải tạo như các quân nhân khác, hơn 3 năm thì được về và sau đó đã vượt biên tìm tựdo, nhưng không thành công nên quyết chí ở lại làm ăn sinh sống với nghề công chánh của mình. Vợ của bạn là chị Nga, một nha sĩ tốt nghiệp năm 1973 thời chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Chị Nga đã từng làm việc tại bệnh viện ChợRẫy, Công Ty Xây Lắp Công Nghiệp và có văn phòng nha khoa tại nhà. Do đó đời sống của gia đình anh chị sau này tại Việt Nam cũng tương đối khá tốt đẹp. Bạn đã rất thành công trong nghề xây cất nhà cửa, chung cư và khách sạn tại nhiều nơi trong thành phố Sài Gòn.Khi sang định cư tại Hoa Kỳ, bạn có cho tôi xem một tập album, hình chụp kỷniệm những công trình xây cất của bạn trong nhiều năm qua tại Việt Nam. Công trình tính toán xây dựng đầu tay của bạn trong nhóm các kỹsư và kiến trúc sư là nhà hát Hòa Bình tại đường 3 tháng 2, là đường Trần Quốc Toản ngày trước. Hai công trình đắc ý nhất của bạn là khách sạn có hàng trăm phòng tại đường Hồng Thập Tự, trước cửa Vườn Tao Đàn và một khách sạn khác 300 phòng tại đường Trương Minh Giảng. Trong thời gian chờđợi qua Hoa Kỳ định cư, bạn đã trông nom xây cất căn nhà của cha mẹ tôi lên ba tầng lầu tại quận 1 của thành phố Sài Gòn. Đây là kỷniệm mà bạn Vinh đểlại nhiều tình cảm thân thiết đối với gia đình tôi.Một kỷniệm mà các anh chị em trong lớp của khóa 14 còn nhớ mãi khi rời trường trước ngày 30 tháng 4 năm 1975 là:Văn bằng tạm cần được phát ra cho các anh chị em khi tốt nghiệp, vì quá cấp bách nên nhà trường đã nhờ nhà máy in của gia đình bạn Vinh in ra và Khoa Trưởng Trường Đại Học KỹThuật của Viện Đại Học Bách Khoa ThủĐức (là giáo sư Nguyễn Thanh Toàn)chấp thuận ký tên và đóng dấu.
Nhằm trợgiúp chính quyền trong việc đào tạo thêm chuyên viên trong nước, trường Đại Học Bách Khoa ThủĐức của chính phủ miền Nam Việt Nam hằng năm có tiếp nhận một số nhân viên do các cơ quan của chính phủ gửi đến,để đào tạo thành những chuyên viên kỹthuật và sau khi tốt nghiệp trởvề phục vụ lại cho cơ quan của mình. Có khi học viên được gửi đi tu nghiệp ở các nước khác như Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Hòa Lan v.v.., tuy nhiên phải hội đủ điều kiện và qua một cuộc thi kiểm tra về khảnăng sinh ngữ, toán và vật lý. Bạn Vinh là một trong năm anh em quân nhân trong lớp khóa 14 công chánh và địa chánh của chúng tôi. Bạn Vinh trước khi vào lính đã là sinh viên của trường công chánh nên khi trởvề trường học lại, bạn được miễn thi kiểm tra về khảnăng văn hóa. Lớn tuổi nhất là anh Trần Quang Quý thuộc binh chủng pháo binh, năm nay là 70 tuổi, không liên lạc được từ ngày rời mái trường công chánh. Anh Bùi Quang Vinh thuộc về công binh, 69 tuổi, vừa tạthế. Anh Lâm Kim Luôn thuộc về hải quân, 68 tuổi, hiện nay là chủnhân một tiệm bán rượu và thực phẩm tại Houston Texas. Anh Luôn cũng quyết chí theo con đường thương mại kể từ ngày sang định cư tại Hoa Kỳ. Anh Lê Văn Xích thuộc về công binh, 65 tuổi, không liên lạc được từ ngày rời trường. Tôi là Nguyễn Văn Thái nhỏ tuổi nhất 64 tuổi, thuộc về Nha Địa Dư Quốc Gia Đà Lạt và hiện nay đang làm việc cho cơ sở giao thông của Tiểu Bang thuộc thành phố San Bernardino kểtừ năm 1988. Ngoài tình bạn học thân thiết chung dưới mái trường ba anh em chúng tôi Vinh, Luôn và Thái còn là những chiến hữu trẻtuổi vui tính trong quân đội lúc bấy giờ, nên rất được cảm tình của các bạn học trong lớp. Sự liên lạc tình cảm giữa ba anh em chúng tôi vẫn còn được giữ mãi đến sau này.........Hôm đó chị Vinh xem ra tinh thần đã lắng dịu hơn và có cho tôi đọc qua những vần thơ tình cảm thương nhớ được chị viết ra cho anh Vinh như sau:
           Thương anh lắm làm sao nói được
           Phút chia lìa tội lắm anh ơi
           Sao anh nỡ bỏ mà đi
           Vợ con mãi nhớ những ngày bên anh
y..
Recent stories

Invite others to AHCC Bùi's website:

Invite by email

Post to your timeline