Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
Nhạc sỹ Trường Sa đã viết về tiếng hát cô như thế. Khi đó, phòng trà trên đường Tự do Saigon không lắp kính, nhưng ơi cửa chỉ có những tấm rèm treo và tiếng hát mặc sức tỏa lan trên hàng phố.
Cô là dân Bắc kỳ, cùng gia đình đến Saigon sau cuộc đi cư Passage a là Liberte. Saigon là tuổi xuân cô, là ký ức, là cuộc đời. Người đời gọi cô là Tiếng hát vàng mười bởi sự hiếm quý cũng như giá cachet cao vời vợi. Với riêng tôi, tiếng hát cô có biên độ rộng đủ để hát lên từ lời thủ thỉ tâm tình, đến tiếng nữc nở của hoài mong hay tiếng khóc xé lòng của định mệnh.
Cô có thói quen khi nhận một bài hát mới, cô luôn đọc trước ca từ, như ngâm một bài thơ rồi mới ngồi vào đàn dạo lên để biết melody. Khi gặp cô ở Danang trong show tưởng niệm nhạc sỹ Trịnh Công Sơn, tôi hỏi cô:” Cô ơi, cô là người hát bài Hạ Trắng đầu tiên và đưa bài đó thành top hit. Cháu giới thiệu vậy nha cô?”. “ Đừng làm vậy cháu! Bài hát của ông Trịnh Công Sơn, có cô hay không, thì cũng đã quá nổi tiếng. Cháu nói vậy khán giả trẻ họ nghĩ cô “ nổ”. Người thiếu nữ trong một cuộc gặp của bằng hữu lên sân khấu hát một bài góp vui đã trở thành một danh ca, thần tượng của nhiều thế hệ mà luôn khiêm tốn.
Yêu Saigon và không nỡ chia lìa. Rồi cũng đành dứt áo. Thời gian ngưng lại từ thuat ra đi. Hôm ở Danang , cô hỏi tôi : Cháu bay hãng nào? Air Vietnam hay sao? Bao nhiêu năm những ký ức vẫn còn nguyên với cái tên Air Vietnam. Thời ở trại tỵ nạn, cô kể, cứ khi có tàu đưa người đi đệ tam quốc gia, trên hệ thống loa phóng thanh, người ta lại phát bài Thuyền viễn xứ.
Hôm nay, Thuyền viễn xứ đưa cô về với Nước Chúa! Nơi đó sẽ chỉ có bình an, cô nhỉ!
Xin một lời nguyện cầu cho linh hồn nữ danh ca Cecilia Lệ Thu vừa được Chúa gọi về! Amen!